Giáo viên nghỉ hè vẫn được trả lương, nhưng điều kiện đời sống sinh hoạt của giáo viên vùng cao vẫn còn nhiều khó khăn, buộc giáo viên phải làm đủ mọi thứ để kiếm thêm tiền.
Cô giáo Tẩn Thị Lèn sinh năm 1987 và được sinh ra ở xã Khâu Vai ở huyện Mèo Vạc, tỉnh Hà Giang.
Cô Lèn mới được bổ nhiệm làm Phó Hiệu trưởng Trường Mầm non Lũng Pù ở tỉnh Hà Giang vào đầu tháng 7. Cô ấy sẽ nhận được mức lương hàng tháng cao hơn cũng như phụ cấp chức vụ từ 300-400 nghìn đồng.
Cô Lèn nói với phóng viên Tạp chí điện tử Giáo dục Việt Nam rằng từ ngày nghỉ hè, cô ấy chỉ ở nhà nấu cơm, chăm sóc con cái và hy vọng rằng cuối tuần cô ấy sẽ có thể đi bán hàng ở chợ phiên Mèo Vạc.
Cô Lèn bán thắng cố, má lợn, chân giò, bún chả, xôi ngũ sắc, phở gà và mèn mén cho các cửa hàng và lò mổ lợn và gà ở địa phương.
vì Chợ phiên Mèo Vạc chỉ hoạt động vào thứ bảy và chủ nhật nên tôi sẽ bán được hàng hóa trong những ngày này. Chợ cách nhà tôi hai dặm. Tôi dậy từ ba giờ sáng mỗi chủ nhật để chuẩn bị đồ mang lên chợ nấu nướng và phục vụ khách vào lúc sáu giờ tối.
Ngoài ra, chợ phiên mùa hè có ít khách du lịch hơn, vì vậy doanh số bán hàng thấp. Cô Lèn nói: “Có những ngày tôi bán được hàng nhưng không bán được thì tôi mang cho những người xung quanh vì để ở nhà không có cách nào bảo quản.”
Tôi làm việc tại một trường mầm non nằm trong vùng III, nơi có điều kiện kinh tế xã hội khó khăn, vì vậy lương của tôi hiện tại khoảng hơn 8 triệu đồng mỗi tháng. Cô Lèn nói rằng với mức lương này, cô ấy chỉ đủ chi trả tiền điện, nước và tiền đóng học cho con mình, và đôi khi cô ấy còn phải vay mượn.
Nhà cô Lèn cách 20 km về phía trường mầm non Lũng Pù. Cô ấy đi bằng xe máy từ sáu giờ sáng và phải đi hết bốn mươi phút mới đến trường. Cô trở về nhà khoảng sáu giờ tối sau khi kết thúc giờ làm việc.
TH