Cô Tâm nói rằng “Bám điểm trường vừa là trách nhiệm của nhà giáo vừa là sự chia sẻ với đồng nghiệp và học sinh nghèo.”
Cô giáo cắm bản Phạm Thị Tâm, giáo viên trường mầm non Phú Mỡ, huyện Đồng Xuân (Phú Yên), là một trong 400 nhà giáo xuất sắc đã được Bộ GD&ĐT tuyên dương nhân kỷ niệm 40 năm ngày Nhà giáo Việt Nam, đã trở lại Hà Nội trong một ngày lễ đặc biệt vào ngày 20
Cô Tâm kể lại quá trình trở thành giáo viên mầm non, nói rằng cô từ quê hương Thái Bình vào Phú Yên với anh trai vào năm 2000. Cô nữ sinh vừa tốt nghiệp THPT lúc đó đã quyết định thi vào trường Cao đẳng Sư phạm tỉnh Phú Yên và đạt điểm thủ khoa ngành Văn-Sử. Theo quy định của địa phương, sinh viên theo học trường Cao đẳng sư phạm phải có hộ khẩu thường trú tại địa phương trong 3 năm trở lên trước khi học giữa chừng
Cô Phạm Thị Tâm tiếp tục theo đuổi ước mơ làm giáo viên và thi vào trường Cao đẳng sư phạm mầm non Trung ương 2 Nha Trang.
Sau khi tốt nghiệp trường, tôi được giao nhiệm vụ ở huyện Đồng Xuân, tỉnh Phú Yên. Cô Tâm chia sẻ, “Tôi được tăng cường đến Trường Mầm non Phú Mỡ, ngôi trường thuộc xã vùng cao khó khăn nhất tỉnh Phú Yên, đến năm 2018 để chia sẻ khó khăn với giáo viên ở những khu vực khó khăn trong huyện.”
Theo quy định của địa phương, giáo viên luân phiên đi tăng cường tại các trường có điều kiện khó khăn chỉ được phép trở lại trường cũ trong một năm. Sau một năm, cô Tâm quyết định rời khỏi Trường Mầm non Phú Mỡ. 5 năm làm việc với học sinh miền núi cũng là khoảng thời gian thuận lợi và khó khăn nhất trong cuộc đời nghề giáo của cô Phạm Thị Tâm.
Học sinh của tôi đều là đồng bào Ba Na và họ đến từ một gia đình có hoàn cảnh khó khăn. Bố mẹ họ chủ yếu làm nương rẫy và phong tục của họ vẫn còn lạc hậu. Đặc biệt, trong mùa mưa, xe máy không thể đi trên đường dốc cao và nguy hiểm. Cô Tâm nói: “Khi tôi đến đây dạy học, tôi càng thấu hiểu sự vất vả của những giáo viên từng dạy ở đây.”
Dù chỉ một tuần hay nửa tháng mới đến thăm nhà, dù đường núi trơn trượt nhiều lần, dù cuộc sống thiếu thốn, nhưng bản thân vẫn yêu đời, yêu con người và yêu nghề nghiệp.
“Khi chấp nhận về dạy ở đây là một sự “dấn thân”, không ngại phải đối mặt với khó khăn về điều kiện ăn ở, sinh hoạt… Điện thì hay lệch pha, cắt cúp thường xuyên, mạng Internet chưa được phủ nhưng việc mình đến đây công tác không chỉ là trách nhiệm của một nhà giáo mà còn là sự chia sẻ với ngành, chia sẻ với đồng nghiệp và học sinh nơi đây”, cô Tâm nói.
Cô Phạm Thị Tâm vượt suối đến thôn Phú Đồng dạy học.
Khi mới lên xã vùng cao Phú Mỡ, tiếp xúc gần gũi với bà con, tận mắt chứng kiến nhiều gia đình khó khăn, thiếu thốn, cô bắt tay vào vận động kết nối nhà hảo tâm giúp các cụ già neo đơn, những người bệnh tật, sau đó bày cho những người khỏe mạnh cách làm ăn, chi tiêu tiết kiệm hợp lý hơn. Nhờ vậy, cuộc sống của bà con đã có nhiều chuyển biến và no đủ hơn.
“5 năm nay, cứ mỗi dịp tôi từ quê trở lại điểm trường thì đều mang theo những món quà từ thiện mà mình huy động được từ các nhà hảo tâm gửi tới cho học trò của mình. Có lúc là chiếc xe đạp, bộ quần áo cũ, sách vở, balo hoặc những phần học bổng cho học sinh”, cô giáo mầm non Phạm Thị Tâm chia sẻ.
Mới đây, cô Tâm đã mở được hai thư viện tự quản cho trường tiểu học Phú Mỡ và trường phổ thông dân tộc bán trú Đinh Núp. Dù theo chia sẻ của cô, việc mở được hai thư viện trường học này không phải là điều gì quá lớn lao nhưng sẽ góp phần nâng cao văn hóa đọc trong trường học, giúp học sinh nâng cao hiểu biết.
Thêm nghề tay trái để “nuôi” và “giữ” nghề giáo
Chia sẻ về nghề giáo viên mầm non, cô giáo Phạm Thị Tâm cho biết, hình dung trước đây của cô về nghề chỉ đơn giản là múa hát, vui chơi cùng trẻ. Nhưng khi thực sự bước chân vào nghề, cô thực sự “sốc” trước những áp lực mà một giáo viên mầm non phải đối mặt hàng ngày. Đó không chỉ là công việc sổ sách, giáo án, thi đua, lên lớp hàng ngày mà còn chăm sóc trẻ như một người mẹ.
“Ai có con cũng hiểu, chăm sóc một đứa con thôi cũng rất vất vả. Nhưng một giáo viên mầm non cắm bản như tôi thì phải chăm sóc, dạy dỗ các con từ bữa cơm đến giấc ngủ. Quá trình đến lớp, vì trẻ còn nhỏ nên các con thường trêu đùa, khóc lóc, đánh nhau. Tôi vẫn thường ví, giáo viên mầm non chúng tôi có lúc như một luật sư để phân giải, xử trí; một nghệ sĩ để dạy các em múa hát; một đầu bếp để nấu cho các con ăn; thậm chí là một bác sĩ để chữa bệnh cho các con”, cô Tâm nói.
Nói về thu nhập từ nghề giáo, cô Tâm cho biết, với 17 năm trong nghề, mức lương mà cô được hưởng khoảng dưới 10 triệu đồng/tháng. Mức thu nhập này theo cô là chỉ đủ chi tiêu sinh hoạt hàng ngày cùng chi phí xăng xe, điện thoại hàng tháng. Để có tích lũy và cải thiện cuộc sống, cô Tâm phải buôn bán thêm những đặc sản của địa phương như mật ong, gạo…
Để nâng cao trình độ, chuyên môn, hiện cô Phạm Thị Tâm đã có bằng thạc sĩ nhưng trớ trêu là đến nay cô vẫn chỉ hưởng lương trình độ Cao đẳng và rất khó chuyển sang giáo viên hạng 2 như các cấp học khác. Và đây là một trong những thiệt thòi của giáo viên mầm non.
TH